9/257 Total
1/29 Pages
Viễn xứ thu về gợi nhớ nhau,Hanh hao nắng nhạt chuyển phai màu.Bao nhiêu kỷ niệm theo dòng chảy,Nguyện ước bên em mãi dài lâu....
Anh lại viết vần thơ tình tháng tám,Nắng cuối hè cháy rám cả cành me.Đã hết rồi còn đâu nữa tiếng ve,Se se lạnh thoảng nghe mùa thu tới....
Tháng bảy về... thánh thót giọt mưa ngâu,Ru kỉ niệm bời sâu vào nỗi nhớ.Thương cố quận miền xa đầy trăn trở,Quá nửa đời... than thở gót phiêu bồng....
Anh viết thơ này gửi đến em ngoan,Có cái nắng ấm hòa chan tháng bảy.Thu đã về chưa mà tâm hồn lạ vậy?Miên mang đốt lòng nóng chảy từ tâm....
Tháng mười một... thu vội vã trôi xa,Bỏ mặc sau lưng thềm lao xao đầy lá.Quãng đường dài bỗng gập ghềnh nghiêng ngả,Ngược dòng đời... ai đếm nhặt lá rơi....
Sụt sùi mưa suốt canh thâu,Liu riu róc rách giọt sầu mênh mông.Thềm mưa bong bóng phập phồng,Vỡ trên chuỗi nhớ sợi đong đưa buồn....
Tháng mười một đến rồi phải không em?Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức.Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc,Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn....
Tháng mười một về trong sớm chênh vênh,Thu vội vã nhặt gom từng hạt nắng.Sương giăng đọng đầy vơi từng giọt đắng,Thảm lá vàng xao xác gót cuồng si....
Cô gái tháng mười một của tôi ơi,Thu chở em qua hay đông đưa em đến?Sao em vừa mang nỗi niềm cúc tím,Vừa ngọt ngào rực rỡ đóa hồng nhung?...
Cái nắng gắt gao của mùa hạ đã qua, thay vào đó là sắc vàng tươi tắn dễ chịu hơn của mặt trời mùa thu, bầu trời luôn cao xanh và bồng bềnh những đám mây trắng nhẹ như bông mải miết bay.
Những chiếc lá vàng nhẹ bay theo gió tạo nên tiếng kêu xao xác mặt đường. Mỗi chiếc lá như mỗi cuộc đời, mùa xuân đâm lá, mùa hạ xanh tươi, thu về lá vàng úa, kết thúc một chu kỳ của tạo hóa. Giống như con người, mỗi chiếc lá rơi mang theo trong nó cả bầu tâm tình thầm kín của đời lá mong manh, chóng vánh, có khi là sự hả hê, hoan hỷ, như con người đã hoàn thành sứ mệnh, cũng có khi là sự trăn trở, nuối tiếc thời lá còn xanh. Và hình như, gửi vào trong đó có cả sự hờn ghen, oán trách cho thân phận ngắn ngủi của mình.
Những cơn gió heo may như người bạn thân tiễn đưa những chiếc lá rụng về với cội. Gió thổi. Lá bay. Mùa thu đang vào độ chín. Nhẹ nhàng, lặng lẽ mà dứt khoát, quyết liệt không có gì cản nổi dòng thời gian. Vẫn chỉ là gió thổi và những chiếc lá vàng rụng rơi xao xác, vậy mà sao vẫn làm lòng ta se sắt nhớ thương, hoài niệm…
Ôi! Mùa thu – Mùa cây thay lá. Thu cứ về và cứ lặng lẽ qua đi.