Chạm tuổi 40

Lưu bài yêu thích

Chạm tuổi 40

Và thế là em đã chạm 40,
Không còn trẻ như cái thời con gái.
Đã đi qua quá nửa đời từng trải,
Đủ buồn vui, đủ va vấp ở đời.

Trải qua rồi năm tháng tuổi thanh xuân,
Em đã hiểu ra những điều được mất.
Được nhiều nhất là nếp nhăn trên mặt,
Mất nhiều năm cố gắng để trưởng thành.

Em không còn là cô gái mỏng manh,
Nhờ cuộc sống đã toi rèn mạnh mẽ.
Những tổn thương, những đớn đau thời trẻ,
Đã dạy em cách khâu vá chữa lành.

40 rồi biết quý trọng bản thân,
Biết sống tốt cho những điều hiện tại.
Chuyện đã qua, chuyện buồn không nhắc lại,
Chuyện ngày mai sẽ sống thật vẹn tròn.

Em không còn ở lứa tuổi xuân son,
Nên càng biết phải thương mình hơn nữa.
Sống yêu đời, sống đắp bù tuổi trẻ,
Để mai này luôn nhớ thưở 40.

Ở cái chặng lưng chừng không già trẻ,
Ta học cách buông cho nhẹ tấm thân.
Đời vốn dĩ không có chữ công bằng,
Sao có thể cân bằng cho tất cả.

Được bao nhiêu ta cũng xin đa tạ,
Mất thứ gì xem như trả lại đời.
Người hoàn hảo đến mấy cũng lệ rơi,
Hãy xem như trời cao xanh sắp đặt.

Nếu giữa đường có gặp chuyện bất trắc,
Đừng vội vàng và hãy thật tĩnh tâm.
Có thể là nhiều lúc sẽ bị lầm,
Đừng nóng vội hờn căm thêm gánh nặng.

Qua giông bão bầu trời kia đầy nắng,
Có chông gai… hãy cứ ngẩng cao đầu.
Đời vô thường nào biết được bao lâu?
Vừa đủ thôi đừng mong cầu nhiều quá.

- An nhiên -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com