Qua tuổi bốn mươi

Lưu bài yêu thích

Qua tuổi bốn mươi

Đời thực sự ngắn lắm,
Ngày vốn dĩ không dài.
Nếu hôm nay vui được,
Xin đừng để ngày mai.

Bao dung với tất cả,
Tha thứ cho lỗi lầm.
Chẳng phải mình cao cả,
Mà để lòng nhẹ tâng.

Nhận vài thứ đơn giản,
Tin dăm người bình thường.
Mở lòng với trời đất,
Đất trời ắt sẽ thương.

Nhẹ nhàng trước mọi thứ,
Dẫu tan vỡ chia lìa.
Phận duyên chỉ có thế,
Rồi sẽ qua cơn mê.

Nói hết điều muốn nói,
Kẻo mai này muộn màng.
Cho hết đi đừng sợ,
Nhắm mắt cần bình an.

Bằng lòng với mọi thứ,
Cần vừa đủ cho mình.
Cả vinh hoa chức vị,
Cả tình yêu lợi danh.

Đời nào được mấy chốc,
Tình nào được mấy hồi.
Sống chỉ cần độ lượng,
Yêu và cười vậy thôi.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com