9/248 Total
1/28 Pages
Em chỉ là cô gái sinh tháng năm,Nắng chỉ đủ sưởi tim anh ấp áp.Gió chỉ đủ thổi tình mình dịu mát,Chỉ đủ mây rẽ lối tới thiên đàng....
Nắng vẫn vàng dù mùa có sang,Vẫn đỏng đảnh cho chiều bối rối.Vẫn lung linh như chưa bao giờ quên lối,Dù đôi lần lạc ngõ gió heo may....
Mưa tháng giêng dịu dàng con gái,Không nặng sầu, lãng mạn vô tư.Người tháng giêng an vui, tự tại,Chúc tụng nhau niềm nở, hiền từ....
Tháng giêng trời đổ mưa xuân,Hạt rơi trên lá trong ngần ban mai.Tháng giêng tha thướt trang đài,Dáng xuân xinh đẹp tóc dài buông lơi....
Sớm mai này sương giăng đầy trước ngõ,Ngọn gió đông gờn gợn nỗi u hoài.Ta nhủ thầm... giờ đã tháng mười hai,Tháng của niềm ưu tư khắc khoải....
Sụt sùi mưa suốt canh thâu,Liu riu róc rách giọt sầu mênh mông.Thềm mưa bong bóng phập phồng,Vỡ trên chuỗi nhớ sợi đong đưa buồn....
Tháng mười một đến rồi phải không em?Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức.Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc,Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn....
Tháng mười đến nhẹ nhàng gõ cửa,Kéo về đây những đợt mưa chiều.Thu phố vắng cô đơn mấy độ?Để ân tình hóa vết phong rêu....
Người có biết không... cây bàng đang đỏ lá?Sao để tháng mười rỉ rả giọt mưa ngâu?Cho lòng gợn buồn không biết tại vì đâu,Hay tại nỗi nhớ hằn sâu trên khoé...
Qua bao ngày nắng cháy hanh khô làm ta nóng, ta mệt và ta thèm một cơn mưa như thèm một điều gì xa xôi lắm. Có lẽ, mưa là lúc để tâm hồn ta được gột rửa, xóa sạch đi những vết thương lòng.
Mưa, một khoảng thời gian trầm lắng của cuộc sống, nét hiền hòa đọng lại trên từng nét mặt. Trong cơn mưa, những tâm hồn dường như cũng muốn tìm đến nhau, cũng đơn giản thôi, chỉ cần nhìn nhau cười một cái và bắt đầu câu chuyện.
Mưa lạnh. Cái lạnh đôi khi chỉ vì hơi mát sau cơn mưa, cái lạnh bởi gió hay cái lạnh trong tâm hồn mơ mộng, lạnh vì se lòng hay vì nhớ mông lung một điều gì đó. Ta đi trong mưa như người đang đi trong chính giấc mơ của mình, nhẹ nhàng, đắm say...
Mưa lãng mạn nhưng mưa đem lại cảm giác rất buồn. Mấy ai đứng dưới mưa mà không nhớ về những ngày xa xưa, kí ức về mưa có thể là những ngày đầm ấm bên gia đình, những ngày bình yên, những ngày có niềm vui bất tận, những nỗi đau không thể xóa nhòa. Nghĩ về mưa như nghĩ về một quá khứ xa xôi êm đẹp nhưng cũng lắm nỗi đau, những vết xước không thể lành theo năm tháng.
Mưa đến và đi chẳng hề báo trước, vội vàng và lặng lẽ nhưng luôn biết cách xoa dịu lòng người. Lần nào mưa ghé qua rồi đi cũng để lại một áng cầu vồng đâu đó trên cao, đủ lâu để ta quên đi cơn mưa và đắm chìm vào những sắc màu sặc sỡ.
Một cơn mưa qua đi, để lại những ký ức...