Mặn mà yêu anh

Lưu bài yêu thích

Mặn mà yêu anh

Vắng anh… buồn nhớ không nguôi,
Bỗng nhiên có một con ruồi đậu ngay.
Ở trên chính giữa bàn tay,
Khiến em liền thổi nó bay lẹ làng.

Vắng anh… buồn nhớ những trang,
Thơ tình anh viết dễ dàng rất hay.
Bỗng nhiên chiếc lá vàng bay,
Lọt vào khung cửa… rớt ngay trên bàn.

Khiến em vương vấn nồng nàn,
Tình anh như thể bếp than, ấm nhà.
Vắng anh buồn nhớ… thở ra,
Đứng lên, ngồi xuống, đi ra, trở vào.

Tình anh đẹp tựa trăng sao,
Mạ xanh mơm mởn, lào xào, êm tai.
Vắng anh, buồn nhớ hình hài,
Của anh đạo mạo, đẹp trai, hiền từ:

Tác phong mô phạm, lương sư,
Nêu gương sống đạo giống như "tu đời”.
Vắng anh… buồn... nhớ không vơi,
Ừa... ra đứng ngắm mây, trời, hoa xinh.

Trên đời đẹp nhất là tình,
Nên em chung thủy, đoan trinh, thật thà.
Đêm nay gõ máy… kể ra,
Nỗi niềm tâm sự… mặn mà yêu anh.

- Vũ Thị Thanh Lan -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com