Đông buồn

Lưu bài yêu thích

Đông buồn

Đông đã về gió bấc lại tràn qua,
Phòng lạnh ngắt... ôi nghĩ mà thấy tủi.
Nỗi sầu khổ từng chất cao tựa núi,
Em nơi nào có hiểu được lòng anh?

Nhớ khi xưa tình cảm vẫn luôn dành,
Nay xa cách thôi cam đành chịu thiệt.
Còn đâu nữa những lời yêu tha thiết,
Nên bây giờ cũng chả biết gọi ai.

Ước ngày nao tình sẽ được đan cài,
Để đông tới cả hai không lạnh nữa.
Đêm giá rét đã có anh thắp lửa,
Hạnh phúc tràn như đứng giữa rừng mơ.

- Nguyễn Đênh -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com