Nỗi lòng tháng bảy
Lưu bài yêu thích
Tháng bảy những cơn mưa dầm cuối hạ,
Hoàng hậu buồn ủ rủ cánh hoa rơi.
Trường cũ người xưa nay đã nhạt nhòa,
Có còn chăng cũng chỉ là nỗi nhớ.
Gặp lại nhau như lần đầu bỡ ngỡ,
Ba mươi sáu năm lạc lõng bơ vơ.
Đời bềnh bồng... hoa lục bình trôi nổi,
Để bây giờ cuộc sống vẫn đơn côi.
Ngày lấy chồng em thỏ thẻ vài lời:
“Đời con gái không thể lâu hơn nữa.
Tương lai em chân trời đang rộng mở,
Còn nơi anh sao mãi cứ đợi chờ?”
Dẫu biết xa em... tình yêu dang dở,
Tận đáy lòng day dứt những nỗi đau.
Vu Lan tháng bảy rả rích mưa ngâu,
Anh mong chờ một nhịp cầu Ô Thước.
- Thơ Minh Triết -
0 Cảm nhận