Chiều tháng bảy - Đông Phương -

Lưu bài yêu thích

Chiều tháng bảy - Đông Phương -

Chiều tháng bảy êm đềm trên ngõ vắng,
Một góc đời em nhặt cánh hoa rơi.
Nhìn mây bay lãng đãng cuối chân trời,
Chiều buông xuống mưa giăng trên lối nhỏ.

Từng kỷ niệm miên man theo làn gió,
Lòng bồi hồi như thuở mới thân quen.
Chữ trăm năm sao mãi chẳng bước về,
Làn mây trắng kéo xa theo tầm nhớ.

Ngày xưa đó bên nhau còn bỡ ngỡ,
Nụ hoa tình nở vội dưới bình minh.
Ngát hương thơm bao phủ cả bóng hình,
Nghìn muôn sắc ru tình trong một thuở.

Đường tình ái mênh mông xa rộng mở,
Bước chân vào sao không thể dứt ra.
Cánh thiên đường le lói ánh sao xa,
Chiều buông xuống giọt tình rơi sóng sánh.

Những khoảnh khắc êm đềm sao chóng vánh,
Trên màn trời mây trắng cũng thành thơ.
Vòng tay ôm đón nhận giấc mơ êm,
Từng cơn gió mơn man làn tóc rối.

Gió rơi khẽ đưa nắng về trên lối,
Nắng vỗ về cho hơi ấm thêm sâu,
Chốn hẹn hò bỗng chốc rớt mưa ngâu,
Chiều hanh nắng mưa rơi lên trước ngõ.

Mưa vẫn rơi dưới ráng màu sắc đỏ,
Anh vẫn đi biền biệt cuối phương trời.
Dưới góc đời hiu hắt bước chân côi,
Chiều buông xuống lung linh mờ ảo ảnh.

- Đông Phương -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com