Chán ngấy
Lưu bài yêu thích
Mình chán ngấy... thế giới mùi tiền bạc,
Khi khó khăn chỉ chồng chất từng ngày.
Che mắt hết những niềm vui thanh lạc,
Cứ vô tình, phụ hoa nở mây bay.
Mình chán ngấy... những chàng trai ướt át,
Tự nhận mình là quạnh quẽ cô đơn.
Yêu vội vã như ngày hè giải khát,
Mặc đằng sau, những thương tổn dỗi hờn.
Cần lắm chứ những con người sành hưởng,
Yêu cuộc đời như yêu chính thân mình.
Chấp nhận hết an bài không cãi bướng,
Đối bình thường, chẳng quá trọng, quá khinh.
Mình còn có bấy nhiêu ngày để sống?
Bấy nhiêu người chờ đợi được như mình?
Đừng lãng phí tuổi xuân, thề khoá cổng,
Muốn vui thì, cứ hãy bước ra đi!
(Liêu Hà Trinh)
0 Cảm nhận