Dù rất buồn nhưng vẫn phải lặng im,
Nhìn người ta vui vầy bên hạnh phúc.
Giờ chia xa làm sao anh có được?
Những ân tình khi hai đứa trao nhau.
Valentine này anh vẫn phải buồn đau,
Bó hoa thắm vẫn trên tường lặng lẽ.
Socola vẫn nằm im chẳng thể,
Gửi trao người trong ngày lễ tình nhân.
Dù người đông anh vẫn thấy cô đơn,
Vẫn trong phòng anh âm thầm lặng lẽ.
Những tháng ngày vẫn dường như cô lẻ,
Quạnh quẽ buồn bên phòng trọ cô đơn.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Lạ quá.. không hiểu vì sao?Đứng trước em… anh lạnh lùng đến thế?Nhưng anh đi rồi mình anh với bóng lẻ,Mới thấy mình khẽ nói: “Nhớ làm sao?”....
Bao ngày lễ tình yêu,Anh nói thương nói nhớ.Năm nay Valentine về,Anh giả vờ không nhớ....