Tình muộn

Lưu bài yêu thích

Tình muộn

Là vợ chồng... tình cảm ấy thiêng liêng,
Đến với nhau đâu ngẫu nhiên, vô cớ.
Đến với nhau do đủ đầy duyên nợ,
Dù chẳng là tình cảm buổi đầu tiên.

Mỗi chúng mình đều có nỗi niềm riêng,
Luôn giấu kín nơi gọi là... góc khuất.
Tình riêng ấy lần đầu là duy nhất,
Mãi lưu trong bộ nhớ mỗi vợ, chồng.

Dù giờ ta yêu chồng, vợ thật lòng,
Nhưng có chắc đã quên hình bóng cũ.
Ai quả quyết lòng không hề ấp ủ,
Ai cam đoan không hồi tưởng, nghĩ suy.

Là người thì đâu vô cảm vô tri,
Chẳng thể nào mà quên đi quá khứ.
Muốn hay không ít nhiều đều lưu giữ,
Những phút giây xao xuyến buổi ban đầu.

Vì vợ chồng trước lúc sống bên nhau,
Mỗi chúng ta đã từng... yêu người khác.
Với tình đầu ai đành lòng phụ bạc,
Vì có duyên không nợ mới không thành.

Tình vợ chồng rồi sẽ rất mong manh,
Nếu cứ mãi hờn ghen về dĩ vãng.
Đừng bắt ai khai ra thời lãng mạn,
Nhận được gì ngoài buồn chán tổn thương.

Góc khuất là điều thật giữa đời thường,
Đừng mặc cảm vì đến sau, đến trước.
Điều quan trọng là chúng ta chung bước,
Cùng bên nhau phần còn lại cuộc đời.

Là vợ chồng... tình nghĩa ấy tuyệt vời,
Sống vì nhau chân thành và trân trọng.
Tình muộn thì vẫn thêu mơ dệt mộng,
Dù giờ mình mái tóc chẳng còn xanh.

- Bình Nguyễn -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com