Thu giã từ
Lưu bài yêu thích
Ta nhớ rõ vào mùa thu năm trước,
Khi mà nàng đã cất bước ra đi.
Mắt lệ buồn rớt nhẹ xuống hàng mi,
Tay nắm chặt bảo: “Em đi anh ạ”.
Nghe thấy vậy sao lòng mình buồn bã,
Vì biết rằng nay em phải đi xa.
Khi tình yêu hai đứa thật đậm đà,
Mà bây giờ phải cách xa em đó.
Ôi cuộc tình sao tựa như cơn gió,
Đã thổi vào xong rồi bỏ ra đi.
Bao kỷ niệm ta xin cố khắc ghi,
Cho mối tình ra đi không trở lại.
- Tài Nguyễn -
0 Cảm nhận