Khắc cốt một miền quê
Lưu bài yêu thích
Cuối năm rồi con vẫn mãi xa quê,
Bởi cuộc sống đành tha phương cầu thực.
Nổi nhớ quê là điều luôn thường trực,
Nơi chôn nhau con khao khát trở về.
Nhớ mẹ nhiều nơi ấy một triền đê,
Gánh rau nặng làm còng lưng mẹ bước.
Bởi mẹ biết bữa cơm chiều hôm trước,
Thứ độn cơm là khoai sắn phần nhiều.
Cha hay lo nên nét mặt đăm chiêu,
Muối rớt giá mặn lại đè con mắm.
Quần áo con, thêm đủ đồ mua sắm,
Tết sum vầy còn pháo nổ, hoa dâng.
Đón xuân này khóe mắt cứ rưng rung,
Vắng mẹ cha đã qua nhiều cái Tết.
Vất vả còn nhưng cái nghèo đã hết,
Cứ an lòng nơi ấy… mẹ cha ơi.
Nhờ ơn trên cùng thuận với đất trời,
Nay con cháu tạm đủ đầy cuộc sống.
Con thuyền nhỏ biết ra khơi vào lộng,
Từ đáy lòng khắc cốt một miền quê.
- Nguyễn Đình Cường -
0 Cảm nhận