Hè thương

Lưu bài yêu thích

Hè thương

Mùa hoa phượng hoàng anh nhớ không?
Mùa thi ấy lúc tuổi xuân hồng.
Em mắt biếc môi son má phấn,
Tim non tơ ước mơ mặn nồng.

Anh đẹp trai say mê nhạc thơ,
Em dại khờ mơ mộng vu vơ.
Và thẹn thùng khi nghe anh hỏi,
Anh muốn cùng em dệt ước mơ.

Hè năm ấy chim oanh rộn rã,
Chào hoa phượng líu lo gọi bầy.
Đàn ve sầu trỗi nhạc ồn ã,
Nghe hương tình chứa chan đắm say.

Anh nhớ không tình đầu chúng ta,
Hoa phượng hoàng, phượng vĩ giao hòa.
Đôi tim non ước mơ thầm lặng,
Nguyện cùng viết chung bản tình ca.

Tình đầu đến đam mê thiết tha,
Rượu tình ái tinh khôi đượm đà.
Hai trái tim dạt dào nhựa sống,
Thề trọn đời trong ngọc trắng ngà.

Mùa thi xong anh đi mãi xa,
Em thẫn thờ ngồi ngắm Hằng nga.
Ngắm hoa phượng... tim côi tự hỏi:
Anh bướm đa tình phũ phàng hoa?

Đàn Ngọc nữ nhà ai reo mãi,
So tơ trầm bổng năm canh trường.
Để mắt biếc lệ sầu lã chã,
Mặn chát bờ môi phai sắc hương.

Mùa phượng vĩ... mùa em nhớ anh,
Duyên đầu trắc trở nguyện không thành.
Phượng hoàng nở ve cài yếm thắm,
Em đắng cay thương mối duyên lành.

Anh biết không tình đầu phôi pha?
Còn đâu nét đài trang thướt tha.
Mỗi hè về mong anh mòn mỏi,
Trái tim côi nghẹn ngào xót xa.

Ghi vào ký ức mùa phượng vĩ,
Chỉ còn kỷ niệm lúc tuổi hồng.
Dòng sông Tương đôi bờ xa ngái,
Rượu tao ngộ mình em ngóng trông.

- Phạm Thanh Ngoan -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com