Vào đông

Lưu bài yêu thích

Vào đông

Ngọn gió vô thường đã cuốn trôi,
Áng mây chênh chếch phía lưng đồi.
Trời hanh lịm tắt dần ngã bóng,
Từng vạt nắng vàng phai rớt rơi.

Làm sao tuôn được vần hoạ xướng?
Cả trời mơ mộng với yêu thương.
Thu đã quay đi... quay lưng vội.
Ngẫu hứng thi ca cũng chơi vơi.

Thu đã đi về chốn xa xôi,
Vương vấn hồn thơ vụn... rã rời.
Biết chặng tình thu là vô lối,
Sao còn khao khát nhớ thu ơi?

Bờ vai gầy mỏng càng thêm buốt,
Đông đến... sương rơi lạnh cả người.
Tìm đâu con nắng vàng xưa hỡi?
Gom về sưởi ấm mảnh tình côi.

Bốn mùa hoa cỏ... phải buông xuôi.
Mùa đổi mùa sang dạ rối bời.
Tiếc thu... lạ lẫm dòng thơ lạnh,
Co cụm cả vần mãi mà thôi.

- Hạnh Kim -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com