Tôi ước gì có người hiểu được tôi.
Một chút thôi rằng tim này rất mệt.
Ngay lúc này tôi chẳng cần gì hết.
Ngoài một lời: "Ai đó hãy cố lên"
Tôi ước gì có người ở bên cạnh.
Những lúc buồn tôi thấy mình đơn độc.
Cần một vòng tay đủ bao dung ấm áp.
Nắm lấy bàn tay giữa tấp nập cuộc đời.
Tôi ước gì niềm hạnh phúc nhỏ thôi.
Sẽ có một ai thấu tỏ điều tôi ước.
Có một thiên thần bước ra từ cổ tích.
Đem tôi về với mảnh đất đầy hoa.
Tôi ước gì mình có thể tự bước qua.
Những nỗi đau trên đường đời lạnh lẽo.
Bởi có chùn chân cũng chẳng ai thấu hiểu.
Những phút giây yếu đuối của tim nay.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Bỏ đi những người làm mình buồn và tổn thương. Bỏ đi những tháng ngày vì một người mà dốc lòng trao trọn. Bỏ đi thứ tình cảm đã không được đáp...
Có những người vốn không dành cho nhau. Mà họ gặp nhau như trò đùa số mệnh. Đi chung một đường nhưng không cùng điểm đến. Lưu dấu lại thôi... vài kỷ niệm...