Tình em
Lưu bài yêu thích
Em lại hiền lành với một vết thương đau...
Từng vòng xe lăn, từng hẹn hò môi ấm.
Anh đâu biết rằng riêng mang lời sâu đậm,
Đủ để em thương, đủ đau đáu muộn chiều.
Em cứ thật thà với nỗi nhớ bao nhiêu...
Dù cái chấm xanh sẽ ngàn đời lịm tắt.
Em sẽ lật tung rồi tự mình góp nhặt,
Ấm áp ngày nào còn vụn vỡ, lượm rơi.
Em muốn trôi nhanh những vặt vãnh chuyện đời,
Khép chặt mi ngoan vùng tự do duy nhất.
Ở đó mình em tha hồ yêu... là thật,
Khi ánh mặt trời... em vội khép tình em.
0 Cảm nhận