Tiếng ve sầu

Lưu bài yêu thích

Tiếng ve sầu

Tháng tư về nắng vàng trải khắp sân,
Cái rét tháng ba... nàng Bân dời gót.
Chim trong vườn líu lo đua nhau hót,
Ong kiếm hoa hút mật ngọt cho đời.

Tháng tư về mang nỗi nhớ chơi vơi,
Nụ phượng hồng và bầu trời nhuốm nắng.
Nhắc ta nhớ thời bảng đen phấn trắng,
Vở học trò ta lẳng lặng làm thơ.

Khi tan trường đứng cửa lớp đợi chờ,
Dúi cho em một bài thơ viết vội.
Bài thơ tình như thay lời muốn nói,
Trái tim này anh xin gửi cho em.

Dưới gốc phượng già em mở ra xem,
Má em hồng, đôi mắt em bối rối.
Và từ đó cuộc đời vui phơi phới,
Ta bên nhau vui chơi với học hành.

Tuổi học sinh cứ thế trôi nhanh,
Hết mùa hè chúng ta đành ly biệt.
Dù trong lòng hai đứa mình nuối tiếc,
Xa nhau rồi nhớ da diết phượng rơi.

Anh trải qua bao sóng gió cuộc đời,
Về không kịp em ơi... xin thứ lỗi.
Em buồn phiền vu vơ... em giận dỗi,
Em theo chồng vì nông nổi trẻ con.

Anh quay về tình xưa đã không còn,
Em bỏ lại mùa phượng rơi năm ấy.
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy,
Anh kiếm tìm mà chẳng thấy nơi đâu?

Chỉ nghe chơi vơi một tiếng ve sầu.

- Nguyễn Đình Huân -

Chia sẽ bài viết:

1 Cảm nhận

  1. H 2023-07-06 17:50:49

    Buồn vui rồi quên đi theo thời gian ..

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com