Nhớ một người
Lưu bài yêu thích
Anh lang thang giữa chiều tà hối hả,
Em nơi đâu khi vội vã chiều buông?
Anh đơn côi... lòng thấy buồn đến lạ,
Phố không em tất cả hóa điêu tàn.
Hoa cau nở nồng nàn thêm gợi nhớ,
Một thuở nào từng nồng thắm yêu thương.
Giờ em xa... còn sầu vương giăng đợi,
Tím hoàng hôn... lặng lẽ lối anh về.
Em biết không dù ngày nắng hay mưa?
Anh thầm mơ khẽ hôn làn tóc rối.
Ngày phiêu diêu anh thả mình nông nổi,
Tìm nhớ thương anh bối rối gom về.
Cơn gió nào chở giúp nỗi đam mê,
Bao nhớ thương anh nghiêng về nơi ấy.
Chẳng hiểu sao nhớ em nhiều đến vậy?
Chạm vào đâu anh cũng thấy em cười.
Ánh mắt ấy một thời xao xuyến lạ,
Giờ xa xôi... ngỡ hóa đá tâm hồn.
Tím trời chiều... tím biếc cả hoàng hôn.
Anh lặng bước mà lòng... ngơ ngác nhớ.
- Bao Gia -
0 Cảm nhận