Người có chở hẹn về sông cũ.
Gom hết giùm tôi mấy ánh trăng.
Để khói yêu thương mùa xanh nụ.
Còn ở hồn tôi tuổi mong manh.
Người chở mùa thu tôi vừa đỏ.
Lá vàng rơi rụng dưới chân chim.
Hoa tay mười ngón đan thơ nhớ.
Lối viễn vọng chờ rong gót tim.
Tôi thả chiều hoang bên rừng tím.
Đôi bờ lấm tấm cánh vô vi.
Thu tiếp hồn tôi người hữu hiện.
Nhắc lại trăng thề trên cửa si.
Mai nhé! Tôi về bên dốc lũ.
Để rằm trăng thả bến em xưa.
In bóng nhau vờn luân điệu vũ.
Ru phím miên tình trong bóng mưa…
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu. Khi anh không thể yêu em hơn nữa. Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ. Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ… Chẳng...
Hay là thôi em không yêu nữa, Anh đã xa và cũng sắp con bồng Mẹ giục em sớm chọn tấm chồng Nhưng…cứ nghĩ, em không yêu ai được. Hay là thôi đường ai...