Hồn xuân xanh xao quá…
Lưu bài yêu thích
Thu than thở, heo may buồn lặng lẽ...
Xuân đến rồi? Khe khẽ vẫy chào đông.
Ta lạc bước nơi đâu? Trời gió lộng...
Khói bay bay phơ phất giữa cánh đồng.
Hoàng hôn xuống trời mây như òa khóc,
Ta lại say với nắng muộn cuối chiều.
Ôi ha ha! Sướng run vì đau đớn,
Hồn rạn rồi, tim vỡ, mắt cay cay.
Cơn gió nào đưa tiếng ai đến đấy?
Trả về đâu cái thuở nặng lòng nhau.
Ta mơ gì ngày cũ cả mai sau,
Cành hoa giấy trắng tinh màu tang tóc!
Than ôi! Chết, tình xuân là tình chết...
Ta với thu vàng võ thế mà hay.
Xơ xác sao? Uống một cuộc tình say,
Đợi mùa về, hồn xuân xanh xao quá…
- Huỳnh Minh Nhật -
0 Cảm nhận