Hạnh phúc về già
Anh có nhớ không nào?
Năm mươi năm về trước.
Ngồi bên gốc cây đào,
Đôi ta thề hẹn ước.
Mưa xuân bay lất phất,
Đọng trên mái tóc em.
Bờ vai anh dịu êm,
Quàng tay nhau say đắm.
Cây đào xưa già lắm,
Em lên chức thành “bà”.
Thời gian trôi nhanh quá,
Anh được gọi là “ông”.
Tình ta đẹp thắm nồng,
Hạnh phúc cùng con cháu.
Như những đóa hoa hồng,
Tỏa hương thơm dịu ngọt.
Mùa xuân này ta đón,
Đám cưới vàng năm mươi.
Trong rộn rã tiếng cười,
Trọn đời nhau sánh bước.
- Trương Túy Anh -
0 Cảm nhận