Giữa chúng ta duyên cạn rồi

Lưu bài yêu thích

Giữa chúng ta duyên cạn rồi

Nếu thống khổ này người nhất định gieo rắc lên tôi,
Thì thôi...
Tôi xin một lần yếu hèn mong người dừng lại.
Cuộc đời tôi đã quá nhiều đớn đau khổ ải...
Không muốn nữa lại một lần khắc khoải chờ đợi ngóng trông.

Người có bao hận thù ở trong lòng?
Cứ tìm đến tôi đây, tôi đưa dao cho người đâm tôi vài nhát.
Đừng dày vò tôi bởi những ngôn từ lạnh nhạt,
Những cử chỉ vô tâm như người dưng nước lã trong đời.

Tôi biết... chẳng còn tư cách gì nữa rồi, 
Mà ỉ ôi hờn lẫy.
Giữa chúng ta duyên cạn rồi... người biết đấy,
Chỉ là loài yếu mềm nên vẫn cần một chỗ dựa lúc mong manh.

Tôi chẳng chờ nữa một ngày nắng trong lành,
Đôi khi cơn mưa làm tôi quen rồi với ủ ê, tăm tối.
Như loài sói...
Chỉ cô độc một mình.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com