Đợt rét cuối mùa

Lưu bài yêu thích

Đợt rét cuối mùa

Cơn gió khẽ ru hồn đông tê buốt,
Khói thuốc buông rét lạnh một nụ đài.
Tình yêu về lạc lõng giữa hoang khai,
Ta nghe tiếng: “Đông ơi... mùa gió cuối”.

Em bên ai giữa đêm sao rong ruổi?
Tay trong tay mà sương ướt bờ vai.
Mái tóc xanh lấm tấm cánh nguyệt dài,
Nhớ hay quên một mùa đông thuở trước?

Sao phố cũ bỗng tiêu điều, phố hỡi?
Nhớ dáng ta như năm trước đợi người.
Hay nhớ về ta với nụ cười tươi?
Mà đau đớn giữa mùa đông quạnh vắng.

Ta đấy thôi... nhưng tâm tư trầm lặng,
Em kia thôi... chỉ khác một khoảng trời.
Gió cuối mùa rét lạnh nỗi đơn côi,
Xơ xác quá... hồn thơ đêm sương giá.

- Huỳnh Minh Nhật -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com