Đêm đông hoài niệm

Lưu bài yêu thích

Đêm đông hoài niệm

Anh nghe nói gió mùa về em ạ,
Em có buồn vì mình vắng nhau không?
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông,
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ.

Chắc bây giờ ở phương trời xa đó,
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim.
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm,
Thứ đã cũ của một thời xa vắng.

Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng,
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương.
Đông có mang băng giá cũng vô thường,
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc.

Phải cố quên đi những gì đã mất,
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn.
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn,
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả,

Em ấm êm bên một người xa lạ,
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên.
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên,
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc.

Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực,
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai.
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài,
Hãy xem như mình chưa từng... em nhé.

Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ,
Trút muộn phiền đối diện với chính anh.
Nam tử hán không được quá lụy tình,
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

- Thiên Gia Bảo -

 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com