Cơn mưa cũ

Lưu bài yêu thích

Cơn mưa cũ

Nắng trôi qua vùng cao rực cháy,
Em đi về quên tóc tơ riêng.
Khép áo giấu làn hương mười bảy,
Ta loay hoay gió cuốn lên tìm.

Cơn mưa cũ ướt mềm vai áo,
Nhớ nhung nào gõ nhịp trong tim.
Dốc đường thoảng dư hương mờ ảo,
Dã quỳ xanh nép bụi im lìm.

Ta khao khát tiếng yêu mùa hạ,
Để tắm mình trong mắt em yêu.
Môi hôn trao thuở nào vụng dại,
Thời gian đưa ngưng đọng trời chiều.

Hạ mùa này xác xơ mắt lá,
Câu thơ buồn ta viết hôm kia.
Cung đàn buông âm trầm rất lạ,
Như khóc thương một nỗi chia lìa.

Hạ bây giờ riêng ta đứng đợi,
Dáng em về gót mịn chân qua.
Chợt nhạt nhòa người xa vời vợi,
Biết bao giờ kỷ niệm phôi pha?

Chút luyến tiếc còn vương làn tóc,
Ta đợi chờ mùa hạ lại sang.
Âm vang nào nghe như tiếng khóc,
Đêm nay buồn... nặng nửa ta mang.

- Huỳnh Minh Nhật -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com