Có một hôm, chó hỏi sói: “Anh có nhà để ở không?”
“Không có”, sói trả lời.
Chó hỏi tiếp: “Anh có được một ngày ba bữa ăn và trái cây không?”
“Không có”.
“Vậy anh có người dỗ anh, đưa anh đi dạo phố không?”, Chó lại hỏi.
“Không có“, sói trả lời.
Nghe vậy, chó liền bĩu môi: “Cuộc sống của anh thật tẻ nhạt. Sao cái gì anh cũng không có vậy hả?”
Sói cười: “Cuộc sống của tôi chính là như vậy. Tôi có theo đuổi riêng của mình. Tôi là một con sói cô độc nhưng tự do, còn anh là một con chó tự cho rằng mình hạnh phúc”.
Hạnh phúc là một trải nghiệm hoàn toàn cá nhân. Đừng lấy tiêu chuẩn của mình để đo lường hạnh phúc của người khác. Đừng vì thấy họ nghèo hay kém chức vị hơn mà cho rằng mình hạnh phúc hơn người. Giàu có mà tranh đấu ngược xuôi, nghèo mà thanh thản bình yên mới hiểu rằng, hạnh phúc không phải ở chỗ bạn có được bao nhiêu mà là bạn biết bằng lòng bao nhiêu.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Người xưa có câu rằng: “Học nói thì chỉ mất hai năm, nhưng học im lặng thì phải mất cả đời”. Trong cuộc đời, sẽ có lúc bạn nhận ra...
Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia anh ta bắt tay vào...