Chậu lan hồ điệp

Lưu bài yêu thích

Chậu lan hồ điệp

Trong ngôi chùa cổ nọ có một lão hòa thượng rất thích trồng phong lan.

Trong tất cả chậu hoa, ông quý nhất một chậu cây lan hồ điệp. Không phụ công chăm sóc cẩn thận của hòa thượng, cây lan nở ra những cành hoa màu vàng tươi thắm như những thiếu nữ đang nhảy múa.

Một ngày nọ vị hòa thượng có việc phải xuống núi gặp bạn, liền mang chậu hoa lan đưa cho tiểu hòa thượng trong chùa, dặn dò chăm sóc tỉ mỉ.

Khi lão hòa thượng xuống núi được hai ngày, như thường lệ tiểu hòa thượng lại tưới nước cho lan rồi đặt chậu hoa lên bệ cửa sổ. Chẳng ngờ hôm đó trời nổi cuồng phong, mưa lớn ầm ầm xối xả. Chậu lan rớt xuống đất vỡ tan. Những cánh hoa mỏng manh bị gió mưa vùi dập cũng gãy nát hết. Tiểu hòa thượng trông chậu lan vỡ tan tành thì vô cùng buồn bã và lo lắng.

Khi lão hòa thượng trở về, tiểu hòa thượng ủ rũ, tìm tới xin lỗi và chuẩn bị sẵn tinh thần đợi sư phụ trách phạt. Tuy nhiên khi ấy lão hòa thượng không trách cứ một lời, chỉ nở nụ cười hiền từ như không có gì xảy ra. Tiểu hòa thượng ngạc nhiên vô cùng, tự hỏi: “Đây chẳng phải là cây phong lan sư phụ yêu thích nhất sao?“. 

Ngập ngừng quan sát nét mặt sư phụ hồi lâu, tiểu hòa thượng rụt rè hỏi: “Thưa sư phụ thầy không giận con sao? Tại sao thầy không trách cứ con khi con làm hỏng giỏ lan thầy yêu thích?“.
Lão hòa thưởng mỉm cười hiền từ và đáp: “Ta trồng lan không phải vì để tức giận“.

Một câu nói tưởng như đơn giản mà thực đã toát lên tấm lòng bao dung, tha thứ rộng lớn như biển cả của một người có tu dưỡng. Quả vậy, chúng ta trồng hoa không phải để tức giận. Nếu một khi cơn giận dữ đã khởi phát rồi thì vẻ đẹp kia, hương thơm kia của cánh hoa liệu có còn thuần khiết nữa? Giữa cái đẹp, niềm vui và sự tức giận, muộn phiền, bạn chọn điều gì?

Nếu mang tâm thù hận thì nhìn đâu bạn cũng thấy cuộc sống trớ trêu, đáng ghét.
Nếu mang lòng cảm ơn thế giới này, dù đi nơi đâu bạn cũng cảm thấy thoải mái, sung sướng.
Nếu bạn chín chắn mọi việc cũng đều có thể theo đó chín chắn, vẹn toàn hơn.
Nếu trong tâm luôn mang đầy tính toán thì nhìn đâu cũng thấy giá lạnh cõi lòng. Nếu có thể phóng khoáng, khoan dung thì lúc nào trong hồn cũng là mùa xuân tươi đẹp.

Không phải thế giới chọn lựa bạn mà là bạn lựa chọn thế giới này. Càng không phải số phận mang đến cho bạn cuộc sống như thế nào mà là bản thân bạn chọn cách sống ra sao.

Người có tấm lòng khoan dung, luôn lấy thiện đãi người thì dù gặp phải sóng gió, bão tố lớn đến đâu cũng đều chẳng động tâm, có được tâm thái bình hòa, nhìn thấy cơ hội từ trong thử thách.

Chỉ khi xem nhẹ thế sự bể dâu thì người ta mới có được nội tâm bình yên vô sự.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com