Tình đơn phương

Lưu bài yêu thích

Tình đơn phương

Anh không còn trở lại bến ngày xưa,
Hàng cây cũng mới vừa vàng hết lá.
Sầu nón nghiêng theo đà cơn gió đã,
Bay xuống lên nên rách cả bên vành.

Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anh,
Rồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bước.
Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt,
Buồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.

Em đâu ngờ... mình đã quá thiết tha,
Trao gởi nhớ đậm đà về phương ấy.
Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy,
Chỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.

Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên cao,
Con đò cũng cắm sào neo bến vắng.
Phía trời xa vầng trăng xưa sắp lặn,
Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com