- 03-12-2023
- 63
- 04-10-2023
- 214
- 11-09-2023
- 221
- 28-08-2023
- 252
- 21-08-2023
- 222
- 03-08-2023
- 232
- 24-07-2023
- 230
- 24-07-2023
- 236
- 24-07-2023
- 174
- 12-07-2023
- 234
- 31-10-2018
- 30163
- 25-12-2018
- 22206
- 16-04-2019
- 21159
- 10-10-2018
- 20565
- 16-10-2018
- 16618
- 16-04-2019
- 13001
- 13-09-2018
- 12553
- 24-07-2019
- 12323
- 05-08-2018
- 10514
Qua bao ngày nắng cháy hanh khô làm ta nóng, ta mệt và ta thèm một cơn mưa như thèm một điều gì xa xôi lắm. Có lẽ, mưa là lúc để tâm hồn ta được gột rửa, xóa sạch đi những vết thương lòng.
Mưa, một khoảng thời gian trầm lắng của cuộc sống, nét hiền hòa đọng lại trên từng nét mặt. Trong cơn mưa, những tâm hồn dường như cũng muốn tìm đến nhau, cũng đơn giản thôi, chỉ cần nhìn nhau cười một cái và bắt đầu câu chuyện.
Mưa lạnh. Cái lạnh đôi khi chỉ vì hơi mát sau cơn mưa, cái lạnh bởi gió hay cái lạnh trong tâm hồn mơ mộng, lạnh vì se lòng hay vì nhớ mông lung một điều gì đó. Ta đi trong mưa như người đang đi trong chính giấc mơ của mình, nhẹ nhàng, đắm say...
Mưa lãng mạn nhưng mưa đem lại cảm giác rất buồn. Mấy ai đứng dưới mưa mà không nhớ về những ngày xa xưa, kí ức về mưa có thể là những ngày đầm ấm bên gia đình, những ngày bình yên, những ngày có niềm vui bất tận, những nỗi đau không thể xóa nhòa. Nghĩ về mưa như nghĩ về một quá khứ xa xôi êm đẹp nhưng cũng lắm nỗi đau, những vết xước không thể lành theo năm tháng.
Mưa đến và đi chẳng hề báo trước, vội vàng và lặng lẽ nhưng luôn biết cách xoa dịu lòng người. Lần nào mưa ghé qua rồi đi cũng để lại một áng cầu vồng đâu đó trên cao, đủ lâu để ta quên đi cơn mưa và đắm chìm vào những sắc màu sặc sỡ.
Một cơn mưa qua đi, để lại những ký ức...