Nhìn mưa nhớ mẹ

Lưu bài yêu thích

Nhìn mưa nhớ mẹ

Chủ nhật buồn ngồi lặng ngắm mưa rơi,
Màn mưa bụi bay giăng ngoài khung cửa.
Tiếng ve sầu vẫn đang nức nở,
Khóc cho mùa hè sắp sửa đi qua.

Trong cơn mưa càng thấm nỗi nhớ nhà,
Nhớ Hà Nội nhớ mưa trên mái phố.
Nhớ dáng mẹ nghiêng nghiêng bên bếp lửa,
Nhớ bóng hình ai đang tha thiết chờ ai.

Hà Nội giờ, mùa thu đã sang chưa?
Hương hoa sữa đã vấn vương trên phố.
Và những giọt nắng thu nhỏ mật,
Trải khắp phố phường cùng với lá thu bay.

Rồi hương cốm thu cứ nhè nhẹ bay,
Từ đôi tay của cô nàng bán cốm.
Hương cốm ấy đến giờ càng gợi nhớ,
Cứ gợi thầm, nỗi nhớ Hà Nội thương.

Mong một ngày trở về bên mẹ yêu,
Về bên ai một chiều thu nhạt nắng.
Và đến khi hoàng hôn buông xuống,
Hương cốm chiều, hương hoa sữa nhẹ bay.

Nhưng hôm nay chỉ mình tôi ngồi đây,
Nhớ Hà Nội, sao mà nhớ lạ.
Trong nỗi nhớ... tôi nhớ bàn tay mẹ,
Nhớ tình ai vẫn đang gọi tôi về.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com