Mưa rả rích

Lưu bài yêu thích

Mưa rả rích

Mưa rơi... mưa lại rơi rồi,
Mưa rơi như khóc như cười với ta.
Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.

Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.

Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng sót xa.
Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.

Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.

Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt, vô tình thế sao?
Mưa rơi... rơi giữa đêm thâu,
Mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com