Em hãy là...

Lưu bài yêu thích

Em hãy là...

Em hãy là giọt nắng muộn tháng tư,
Cứ mong manh cứ dại khờ vậy nhé.
Gió xuân vờn lay tóc thề nhè nhẹ,
Mỏng manh chiều khe khẽ dỗi hoàng hôn.

Em hãy là hạt nắng chẳng cô đơn,
Rớt vào anh tủi hờn tim cô quạnh.
Xua cái rét Nàng Bân còn giá lạnh,
Hạ nồng nàn đặc quánh sắc hương yêu.

Em hãy là hạt nắng thật mĩ miều,
Để anh phải liêu xiêu vì tiếc nuối.
Trái tim cằn tưởng chừng như đã nguội,
Bỗng đỏ hồng đắm đuối với tình si.

Em hãy là giọt nắng chẳng cần chi,
Cứ giăng ngang với những gì có thể.
Gọi hạ về cho chiều dài hơn thế
Mình bên nhau câu truyện kể không ngừng.

Em hãy là hạt nắng nhé người dưng,
Xuân bỏ đi...
Hạ lừng khừng...
Chẳng đến!

- Hồng Giang -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com