Bóng dáng người xưa

Lưu bài yêu thích

Bóng dáng người xưa

Tiết trời dần chuyển... hè bước sang,
Để phượng đơm bông khắp nẻo làng,
Cho bao nỗi nhớ tìm dĩ vãng,
Bóng của người xưa đã sang ngang.

Ký ức quay về buổi trường tan,
Nhìn em má thắm bước dịu dàng.
Một nét trinh nguyên trong chiều rạng,
Mà lòng xao xuyến mãi miên man.

Nắm lấy tay em mắt chứa chan,
Nhành hoa phượng thắm bẻ bên đàng.
Thay cho kỷ vật trong tình bạn,
Nhưng lòng xây đắp mộng tình lang.

Môi hồng chín mọng sắp nở nang,
Em đã cho tôi phút ngỡ ngàng.
Nụ hôn đầu đời sao lãng mạn,
Trời đất cuồng quay cảm xúc tràn.

Cứ ngỡ tình ta chẳng lật trang,
Hay đâu duyên số quá bẽ bàng?
Cướp đi hẹn ước tương lai sáng,
Em đã quay lưng... khổ sầu chàng.

Chiều nay trở lại chốn dở dang,
Tìm chút dư âm đã muộn màng.
Phượng giờ đã trổ... đâu bóng dáng,
Của người con gái thuở cơ hàn.

- Thanh Huỳnh -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com