Tôi cay đắng nhìn anh yêu người khác.
Sóng chợt buồn muốn xé nát con tim.
Niềm đau xót dâng lên đầy khóe mắt.
Cắn răng cười nước mắt đọng trên mi.
Ai đã từng trao yêu thương sâu nặng.
Bỗng suy sụp bởi hai tiếng chia tay.
Hãy chớ buồn và nguôi lòng oán hận.
Vì tình yêu là thứ dễ đổi thay.
Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó.
Cơn gió kia không phải của riêng tôi.
Đó là của trời xanh và mặt đất.
Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi.
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang.
Ta lang thang trên vỉa hè ký ức.
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật.
Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.
Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa.
Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng.
Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút.
Còn nụ cười là tê tái lòng đau!
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Tôi bật khóc khi biết mình thua cuộc. Vòng tay này không giữ được tình yêu. Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu. Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác. Thôi tim...
Khi xưa ở một ngôi làng Có nàng thiếu nữ mặt nàng như hoa. Xinh đẹp từ thuở sinh ra Quê hương nàng ở phương xa yên bình. Cô nàng được đặt khai sinh Bao...