Vào đông -st-

Lưu bài yêu thích

Vào đông -st-

Em xếp lại nỗi nhớ để vào đông,
... nỗi nhớ chất chồng,
Em tự ru mình bằng ánh nhìn vô cảm.
Khoảng đời xa anh thành ảm đạm,
Như gió đông chưa thôi rét bao giờ.

Em xếp lại cả những vần thơ,
Về tháng ba rực vàng hoa nắng.
Gốc gạo già vào đông xa vắng,
Cô đơn phơi rễ mỏi mòn.

Em trót ủ lời thề sống kiếp thong dong,
Yêu tháng ba bằng chuỗi ngày man trá.
Men rượu cay... anh cạn trên môi,
... người đàn bà xa lạ.
Em rũ hờn ghen, tức tưởi lúc đông về.

Nỗi nhớ dài như hai mảnh sông quê,
... đã bên bồi, bên lở.
Khoảng thời gian xa anh đổ vỡ.
Em xếp nhọc nhằn trôi trên thớ miên du.

Xếp lại những trầm luân năm ngón tay gã nghệ sĩ mù,
Rong ruổi qua những miền tối sáng.
Gã về sau đêm chạng vạng,
Loạng choạng say trong ngõ tâm hồn.

Em tự sưởi ấm mình bằng vòng tay cô đơn,
Bằng đống đửa nhóm lên từ những dại khờ vừa xếp lại.
Chút si tình... Giáng Sinh nhuộm màu vụng dại,
Yêu chỉ một ngày mà lận đận dăm đông.

Nỗi nhớ chất chồng...
Em hỏa thiêu để tìm làn hơi ấm.
Tự đốt vùng trái cấm,
Vốn dĩ đã phải xóa đi rồi.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com