Tự ngẫm sự đời

Lưu bài yêu thích

Tự ngẫm sự đời

Bạc vàng biệt thự xe hơi, 
Chỉ là những thứ đồ chơi rẻ tiền. 
Con ngoan, chồng giỏi, vợ hiền, 
Mới là vô giá núi tiền cũng thua.

Anh em trong họ rất gần, 
Nhưng không đi lại, dần dần thành xa. 
Người ngoài lui tới vào ra, 
Buồn, vui chia sẻ cùng ta thành gần.

Anh em muốn mãi trọn tình, 
Thì nên tiền bạc phân minh rõ ràng.
Thà cho nhau cả cục vàng, 
Làm ăn chung chạ một ngàn cũng chia.

Hạnh phúc chẳng phải vì tiền, 
Hạnh phúc vì có vợ hiền con ngoan. 
Hạnh phúc chẳng phải giàu sang, 
Hạnh phúc vì có xóm làng mến yêu.

Giàu tiền chớ vội khoe khoang, 
Bởi vì thứ ấy chỉ mang tạm thời. 
Giàu tình, giàu nghĩa tuyệt vời, 
Mới là vĩnh cửu ngàn đời chẳng phai.

Khi yêu chín bỏ làm mười, 
Biết sai nhưng vẫn mỉm cười bỏ qua. 
Ghét rồi một thổi thành ba, 
Còn lôi tên tuổi mẹ cha dày vò.

Thà rằng ăn cháo ăn rau, 
Gia đình hạnh phúc bên nhau sum vầy. 
Còn hơn thịt cá vun đầy, 
Mỗi người mỗi ngã tháng ngày lẻ loi.

Cho con kiến thức trong đầu, 
Để con tìm cách làm giàu mới hay. 
Cho con nhà cửa, đất đai, 
Mà không biết giữ, trắng tay mấy hồi.

Mẹ cho con cả cuộc đời, 
Cho hết gia đạo không lời kể ơn. 
Nuôi mẹ được vài bữa cơm, 
Đã nghe than thở sớm hôm nhọc nhằn.

Dù đi khắp bốn phương trời, 
Công danh thành đạt, rạng ngời non sông. 
Cuối đời vẫn cứ ước mong, 
Trở về mảnh đất cha ông quê mình.

Người già chẳng ước nhiều tiền, 
Chỉ cần tạm đủ khỏi phiền cháu con. 
Người già chẳng ước ăn ngon, 
Chỉ cần thái độ cháu con vui lòng.

Đẻ con không phải dễ dàng, 
Nuôi con khôn lớn lại càng khó khăn. 
Dạy con thật tốt mới căng, 
Mẹ cha ai cũng băn khoăn điều này.

Báo đáp cha mẹ khi còn, 
Đừng chờ đến lúc vào hòm khóc than. 
Chăm sóc chu đáo nhẹ nhàng, 
Chứ đâu đòi hỏi bạc vàng gì đâu.

Có tiền trăm bạn nghìn bè, 
Kết tình huynh đệ, rượu chè thâu đêm. 
Hết tiền đau ốm triền miên, 
Chỉ còn lại vợ nằm bên cạnh mình.

Vợ chồng mà mất niềm tin, 
Giống như một chiếc đèn pin chập chờn. 
Mỗi khi cầm nó đi đường, 
Lòng luôn lo lắng bất thường xảy ra.

Ở ngoài dạy cả ngàn người, 
Về nhà vẫn phải nghe lời mẹ cha. 
Lời mẹ chưa hẳn sâu xa, 
Nhưng luôn tốt đẹp để ta nên người.

Ta không cầu bạc cầu tiền 
Không cầu địa vị chức quyền cao sang 
Chỉ cầu hai chữ Bình an 
Cha mẹ mạnh khỏe con ngoan vợ hiền.

Giàu sang chỉ biết hôm nay, 
Lỡ đâu mai mốt trắng tay không chừng. 
Cho nên chớ có vội mừng, 
Mà nên khiêm tốn chứ đừng huyênh hoang.

Họ giàu kệ họ em ơi, 
Mình nghèo mình sống thế thôi em à. 
Mỗi ngày ba bữa cơm cà,
Vợ chồng con cái thuận hòa cũng vui.

Khi nghèo muốn có đủ ăn, 
Giàu rồi lại muốn tiếng tăm lẫy lừng. 
Lòng người tham quá vô chừng, 
Đến khi hấp hối mới ngừng chữ tham.

Tuổi già sức khỏe yếu đi, 
Nhà cao cửa rộng thiết chi nữa nào. 
Chỉ cần vui vẻ hỏi chào, 
Cháu con hiếu thảo, ngọt ngào thương yêu.

Giàu tiền mà chẳng giàu tâm, 
Anh em ruột thịt, người thân chẳng màng. 
Chờ chết ôm lấy hủ vàng, 
Chôn xuôi âm phủ để làng chửi ngu.

Đã là bổn phận làm con, 
Phải lo chữ hiếu vuông tròn trước sau. 
Hai bên nội ngoại như nhau,
Đừng nên phân biệt mà đau lòng người.

Cha giàu con được ấm no,
Vì thương con cái cha lo chu toàn. 
Con giàu chưa hẳn cha nhàn, 
Có người còn tính từng ngàn với cha.

Tuổi già đổi tính là thường, 
Con cái thấu hiểu nhịn nhường mẹ cha.

(st) 

 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com