Tự lâu rồi chẳng còn những vương mang

Lưu bài yêu thích

Tự lâu rồi chẳng còn những vương mang

Tự lâu rồi... chẳng nhắn nhủ hỏi han,
Chẳng biết đến nắng tràn hay mưa đổ.
Chẳng nói nữa lời yêu thương nhung nhớ,
Chẳng quan tâm ai dâu bể thế nào.

Tự lâu rồi... chẳng biết tại làm sao?
Lòng lạnh giá chẳng xuyến xao cảm xúc.
Nhìn bao người đang đan tay hạnh phúc,
Cũng chẳng thấy mình ngào nghẹn giống như xưa.

Có lẽ bởi vì tính nết tựa trời kia,
Đang nắng gắt lại vội mưa như trút.
Đang lạnh lùng bỗng nhiên thành oi bức,
Trở mặt lạnh lùng đâu bận bịu suy tư.

Ừ cũng lâu rồi... tất cả hoá hư vô,
Chẳng còn nhớ tự bao giờ chẳng biết.
Con tim cứ ngỡ yêu thương tha thiết
Ai ngờ đâu... cách biệt vội thay lòng.

Tự lâu rồi... chẳng còn những vương mang.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com