Tự khúc tháng ba
Tháng ba về chưa em?
Mà rưng rức đất trời muôn sắc đỏ?
Mộc miên cháy như kiệt cùng hơi thở,
Anh trót rồi say cạn một màu hoa.
Cây gạo đầu làng mỗi lúc đi qua,
Em có thấy vết sẹo dài trên đó?
Thuở bột bồng đem khắc tên hai đứa,
Chắc vẫn còn nét chữ quyện lồng tim?
Giấu kỹ rồi nhưng đâu chịu ngủ yên,
Ký ức cũ lại từng hồi dong duổi.
Rớt nhẹ xuống nơi góc quê mát rượi,
Có chàng trai đang thoăn thoắt đu cành.
Cả khoảng trời biêng biếc một màu xanh,
Lửa bừng cháy rực rỡ màu hoa gạo.
Chuỗi bông thắm ai cài lên ngực áo?
Để ngẩn ngơ trong gió sợi tơ chiều.
Anh giật mình trễ quá... một lời yêu,
Con sáo đã bay rồi sang bến mới.
Màu hoa vẫn còn đây mà em hỡi,
Chỉ còn anh trên lối cũ ru mình.
- Hoa Diên Vỹ -
0 Cảm nhận