Thuốc tàn đêm

Lưu bài yêu thích

Thuốc tàn đêm

Ta vẩn vơ từng đêm dài thức trắng,
Cuộc đời buồn, trống vắng mộng mai sau.
Thời gian trôi, tóc úa đổi thay màu,
Nỗi trăn trở làm tim đau vắng lặng.

Người đang nếm tình yêu hương vị mặn,
Ta đắng cay sầu buốt nẻo đường tim.
Mỏi đôi chân sao còn mãi đi tìm,
Trong vô vọng lời thương yêu đã cũ.

Điếu thuốc châm, đôi môi buồn ủ rũ,
Khói ngập ngừng lay động bóng người qua.
Tan biến theo vùng hư ảo nhạt nhòa,
Chỉ giữ lại vùng không gian yên tịnh.

Về nơi đâu khi cõi lòng vô định,
Có ai chờ, ai đợi cuối đường không?
Có ai chờ ve vuốt một cõi lòng,
Đã mục rã vì vết thương đau ấy?

Nhìn khói thuốc mơ hồ ta chỉ thấy,
Mờ nơi đây như giăng phủ hơi sương.
Đếm điếu tàn như đếm nỗi xót thương,
Hồn ngơ ngẩn hay lòng sầu u uẩn.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com