Tan

Lưu bài yêu thích

Tan

Khi gót giày đã quen dấu con đường,
Những yêu thương hai ta lại rạn vỡ.
Những tưởng rằng đã phải là duyên nợ,
Vậy mà... cách xa.

Biết làm gì khi nơi em chẳng phải là nhà,
Để anh quay về khi lòng nhiều bão nổi.
Cố chấp làm gì, hơn thua được chi vài câu nói,
Cũng trót xát vào nhau hai chữ "đã từng".

Kể từ hôm nay ta lại là người dưng,
Đi ngược đường như chưa từng giao cắt.
Thứ em giấu trong tim là những giọt nước mắt,
Còn anh giấu đi đắng đót của riêng mình.

Qua hết rồi ồn ã, giờ ta lại im thinh,
Biết sẽ chẳng bao giờ va nhau trong cuộc tình này nữa.
Tiếng vang cuối cùng là của sự tan vỡ,
Nát, vụn, vỡ òa bởi những vết thương đau.

(st)

 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com