Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau.
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân, bạn bè có đâu thương tình.
Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư.
Nghèo mới được hiểu thực hư
Ai bè, ai bạn, ai từ, ai tâm.
Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta.
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ắc là vợ con.
Hàng xóm kẻ mất, người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà.
Anh em lớn rồi cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời.
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình.
Thương vợ, hiếu với phụ huynh
Làm tấm gương tốt con mình noi theo.
Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo cùng.
Xây dựng một xã hội chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan.
Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “Nhân nghĩa” rõ ràng nặng hơn.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó. Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn. Nên tôi quý những thứ tôi đang có. Biết làm gì lúc sóng gió gian nan? Cha mẹ...
Thế giới này, Vạn người quen, có mấy người là bạn? Trăm loại bạn, có mấy người là thân? Chục người thân, liệu mấy người là tốt? Một, hai người tốt, liệu có được...