Nỗi nhớ

Lưu bài yêu thích

Nỗi nhớ

Đây giây phút khẽ khàng xuân mọng chín.
Phố chuyển mình gọi gió tháng ba sang.
Những cánh én chao nghiêng trời lãng mạn.
Và ngoài kia hoa nắng đã điệu đàng.

Tháng ba đến lòng đêm ôm nỗi nhớ.
Ru ngày xưa mùa lá rụng phai tàn.
Ngõ lập lờ ánh hoàng hôn trăn trở.
Dáng ai gầy chiều bóng đổ miên man.

Nắng tháng ba ngập ngừng buông sắc điệp.
Khúc du mùa lững thững một niềm mơ.
Ta ngủ thiếp bên nửa dòng thơ vỡ.
Chợt bâng khuâng một con nắng đợi chờ.

Em có về cùng với tháng ba không?
Hay nơi em thu vẫn khóc trong lòng?
Xuân vắng em xuân cũng buồn xơ xác,
Tháng ba về ta cứ ngỡ mùa đông.

Hoàng hôn tím luyến thương mờ năm tháng.
Người có về không hỡi gió mây ơi!?
Gió không đáp hững hờ trên mái phố.
Mây lang thang buồn bã chẳng đưa lời.

Chiều nắng đẹp giăng mành hương cỏ biếc.
Sao ta nghe có rét cuối chân trời?
Hồn vỡ nát chìm dần theo bóng tối,
Bỏ lại người với giấc mộng xa xôi…

(Huỳnh Minh Nhật)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com