Nỗi nhớ mùa đông

Lưu bài yêu thích

Nỗi nhớ mùa đông

Phố buồn vắng bước chân anh,
Đầu đông se lạnh trời xanh cũng buồn.
Đêm về lệ đẫm mi tuôn,
Nhớ chiều hôm ấy hoàng hôn nhạt nhòa.

Con đường rực rỡ sắc hoa,
Bây giờ nhìn lại xót xa cho mình.
Đông về nhạt ánh bình minh,
Phải chăng cũng biết chúng mình chia tay?

Anh đi phố nhỏ mưa bay,
Bầu trời thiếu nắng cả ngày chẳng tươi.
Môi em cũng vắng nụ cười,
Vòng eo lạc mất tay người từng ôm.

Môi hồng giờ cũng nhạt hơn,
Xanh xao đôi má chẳng hường như xưa.
Thu đi trời chuyển giao mùa,
Lòng em vẫn nhớ người xưa thuở nào.

Bầu trời lạc mất vì sao,
Chúng mình chưa kịp gửi trao hôn đầu.
Thôi thì hẹn để kiếp sau,
Còn duyên ta sẽ lạc vào trong nhau.

- Nguyễn Mây -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com