Nỗi nhớ - Bằng Lăng Tím -

Lưu bài yêu thích

Nỗi nhớ - Bằng Lăng Tím -

Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa,
Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ.
Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh,
Những đêm dài... xuân gõ nhịp trong thơ.

Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ,
Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?
Không hò hẹn cũng quên rồi xao động,
Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh.

Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại,
Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong.
Mây kín lối... chiều buông không đổ bóng,
Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng.

Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió,
Tháng giêng say trên những phiến môi gầy.
Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,
Ở nơi này... chắc thiếu một bàn tay.

- Bằng Lăng Tím -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com