Nhớ mãi hè ơi
Lưu bài yêu thích
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè,
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò.
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ,
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua,
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường.
Tặng người bạn gái yêu thương,
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng,
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài.
Mang theo khát vọng tương lai,
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn,
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày.
Trưa hè ngồi dưới hàng cây,
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ,
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa.
Rợp bằng lăng tím chiều tà,
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian,
Để mình lại được mơ màng trộm yêu.
Thả hồn như những cánh diều,
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
- Khuất Việt Hưng -
0 Cảm nhận