Nhà hay chỉ là phòng ốc
Một vị doanh nhân giàu có nọ say rượu nằm lướt khướt trên vỉa hè cách tòa biệt thự của ông không xa. Bảo vệ dìu ông dậy, nói rằng: “Ông chủ, hãy để tôi dìu ông về nhà!”.
Vị doanh nhân hỏi lại người bảo vệ: “Nhà ư? Nhà của tôi ở đâu đây? Anh có thể dìu tôi về nhà được ư?”.
Người bảo vệ bối rối, chỉ về phía căn biệt thự cách đó không xa, nói: “Đó không phải là nhà của ông sao?”.
Vị doanh nhân kia chỉ tay vào tim mình, lại chỉ về căn biệt thự lộng lẫy và trả lời rằng: “Đó không phải là nhà tôi, đó chỉ là phòng ốc của tôi mà thôi”.
Nhà không phải là phòng ốc, ti vi, cái tủ lạnh, cũng không phải là khoảng không gian do vật chất xây đắp nên. Vật chất phong phú dĩ nhiên có thể mang đến cho chúng ta một chút tiện nghi nhưng đó chỉ là thứ vụt qua trong nháy mắt.
Thử nghĩ, nếu trong không gian đó tràn đầy bạo lực và chiến tranh lạnh, cùng nhà mà dường như khác ngõ, bằng mặt mà lại không bằng lòng thì nhà lúc này sẽ không còn là “nhà” nữa mà trở thành một “bãi chiến trường”.
Xe hơi chẳng qua cũng chỉ là một vật trang trí của bãi chiến trường ấy mà thôi. Khó trách rất nhiều người giàu có lại thường hay đánh trống lảng rằng: “Tôi nghèo đến nỗi chỉ còn lại mỗi tiền!”.
Nhà là nơi vợ chồng thương yêu chăm sóc cho nhau. Có tình cảm chân thật thì nhà sẽ thăng hoa lên thành sức mạnh nâng đỡ tinh thần.
(st)
0 Cảm nhận