Mệt mỏi rồi muốn tìm chốn bình yên.
Để quên hết muộn phiền như gục ngã.
Mà bấy lâu vẫn hằn chôn trong dạ.
Cho tháng ngày buồn bã bớt chơi vơi.
Có đôi lần muốn đi đến một nơi.
Để tìm lại một nụ cười tươi mát dịu.
Chỉ thế thôi chẳng cần ai phải hiểu.
Lòng không còn hứng chịu những xót xa.
Biết bầu trời còn rộng lớn bao la.
Nhưng tự hỏi đâu là nơi nương náu.
Mà cuộc đời chẳng còn mưa giông bão.
Cho tâm tư vơi bớt nỗi ưu sầu.
Phải chi mình được tựa cánh hải âu.
Bay muôn nơi trên bầu trời cuối đất.
Sống giản đơn cùng tháng ngày lây lất.
Những nỗi niềm chôn cất tận mồ sâu.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Tự nhủ lòng: Mình phải mạnh mẽ hơn! Một chút cô đơn, ai chẳng từng nếm trải. Có nỗi buồn nào theo ta được mãi. Có hạnh phúc nào trốn chạy cả đời...
Nếu mà có thật kiếp sau Thì mong trút hết nỗi đau kiếp này. Ông trời cứ mãi đọa đày Là do kiếp trước đã vay nhiều rồi. Sống buồn mà chẳng thấy vui Kiếp...