Khi xưa ở một ngôi làng
Có nàng thiếu nữ mặt nàng như hoa.
Xinh đẹp từ thuở sinh ra
Quê hương nàng ở phương xa yên bình.
Cô nàng được đặt khai sinh
Bao chàng khi ấy ngắm nhìn thẩn thơ.
Cuộc sống chẳng phải như mơ
Đô thành nhộn nhịp, bất ngờ nàng đi.
Thế rồi nơi ấy mất đi
Cô nàng xinh đẹp như hoa không còn.
Bao chàng khi ấy ví von
Một thời để nhớ vàng son mất rồi!
Hôm nay buổi sáng tinh khôi
Bao chàng khi ấy đang ngồi ngẩn ngơ.
Một người đang viết vầng thơ
Một người lặng lẽ bơ vơ giữa dòng.
Một người bươn trải bên sông
Nhớ về quá khứ trong lòng bỗng vui.
Chúc nàng mãi mãi xinh tươi
Thành công, hạnh phúc, luôn cười nhé em!
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Đâu phải già mới chết. Trẻ cũng vẫn vô thường Trăm vạn muôn nẻo đường. Làm sao tránh cửa tử. Cho nên đừng giận dữ Làm đau khổ lòng người. Hãy san sẽ nụ cười. Mong cho...
Sống như cỏ, chết hồn nhiên như cỏ. Chuyện cuộc đời nên học một chữ Buông Khi tâm tĩnh, tất thảy đều bé nhỏ. Niềm đau nào cũng hóa một chữ thường. Nhân...