Lẽ nào là hư vô...

Lưu bài yêu thích

Lẽ nào là hư vô...

Đã ngủ chưa cô gái?
Có còn thức về đêm?
Qua tháng ngày mỏi mệt,
Có chưa những êm đềm.

Ngày nào mình ước hẹn,
Cùng bạc mái đầu xanh.
Hôm qua vừa trắc trở,
Lá đã vội xa cành.

Bước chân kia nhanh quá,
Tay chẳng nắm chặt tay.
Quan tâm rồi hời hợt,
Chẳng qua nỗi tháng ngày.

Thôi là duyên gặp mặt,
Chẳng có nợ gì nhau.
Ngang qua khi đường vắng,
Vương chi những u sầu.

Bao chân thành ngày ấy,
Chẳng níu giữ được chi.
Nhận về nhiêu phiền muộn,
Trong ai có hay gì...

Thương mình... chẳng làm được,
Cứ lo lắng xa xôi...
Sợ ai kia nhỏ lệ,
Yêu thương hóa nhạt nhòa.

Người ta thì yêu nắng,
Tôi lại thích màu mưa.
Thương biết sao cho tỏ,
Yêu nói sao cho vừa.

Lặng người rồi suy nghĩ,
Lẽ nào là hư vô...
Xa gần rồi ly biệt,
Tôi vẫn thấy mơ hồ.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com